Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Dắm thoảng


"Hollywood là nơi mà người ta phải trả 1000 đô cho một nụ hôn và chỉ 50 xu cho tâm hồn của mình" (Marilyn Monroe).

Đầu tiên, trước khi bắt đầu câu chuyện, anh xin mời các bạn tạt qua xóm anh chơi tí đã nhể?


Khoảng ba bốn năm về trước, ở xóm anh có một cô bé đang học trung học. Ngoại hình thì cũng chỉ ở mức khơ khớ thôi. Mà "khơ khớ" cũng chưa phải là một chỉ dẫn hiệu quả, nói rõ hơn một chút, thì là da trắng bình thường, môi hồng bình thường, mắt đen bình thường, mặt đẹp bình thường, cao ráo bình thường, chân dài bình thường, ngực/mông/eo cũng căng tràn bình thường. Túm cái váy lại, có nghĩa là cô bé cũng chỉ như bao cô bé nữ sinh ưa nhìn khác mà ta có thể bắt gặp thoải mái nếu chịu khó ngồi chờ ở quán nước các cổng trường cấp ba. Và cũng như bao cô gái không xấu khác, cô bé cũng có bạn trai. Và bạn trai cô bé cũng đẹp trai bình thường, nhà giàu bình thường.

Đến đây cần phải giới thiệu qua một chút, bọn đàn ông con trai xóm anh tuy đ.éo phải là toàn người mẫu với diễn viên điện ảnh song cũng thuộc hàng hào hoa phong nhã, và có thể cắp một nách hai em xinh tươi nhí nhảnh nhá tốt. Thế điều gì có thể xảy ra giữa một cô bé xinh bình thường với các anh trắng trẻo đẹp trai thông minh phong độ? Sẽ chẳng có gì, nếu không xảy ra một chuyện.

Số là nhà em ấy đang được sửa sang tân trang lại, cho nên phải dựng một căn nhà tạm bợ để ở tạm ngay cạnh đó. Mà nhà ở tạm bợ thì cái nhà tắm nó cũng phải tạm bợ. Tạm bợ thì tạm bợ, em là người ưa sạch sẽ[ ơn Chúa], cho nên em tắm hàng ngày.

Thợ sửa nhà gồm mấy cu cậu đang ở độ tuổi tiền mãn teen, cho nên điều đương nhiên là hình bóng cô chủ nhà trong mắt bọn họ cũng có tí cân lượng. Rồi thì theo lẽ tự nhiên, nắm nằm lòng từng giờ cô bé đi tắm.

Không những nắm rõ giờ giấc cô bé tắm, mà chúng còn rủ nhau trèo lên mái nhà tắm để nghe tiếng nước chảy rì rào và tiếng kỳ cọ sột soạt.

Không những nghe tiếng nước chảy rì rào và nghe tiếng kỳ cọ sột soạt, chúng còn gỡ ngói ra xem .

Không những gỡ ngói ra xem, một tên trong bọn còn nhảy hẳn xuống phòng tắm trước sự ngỡ ngàng sửng sốt của cô bé.

Không những nhảy xuống trước sự ngỡ ngàng và sửng sốt của cô bé, tên đó còn toan giở trò tồi bại. Việc giở trò như thế nào phiền các bạn tự tưởng tượng nhé anh đ.éo có hứng thú miêu tả.

Cũng may cho cô bé là trong cơn bấn loạn còn nhớ rằng mình có cái mồm để kêu. Cô bé kêu. Cả xóm nghe thấy.

Xui cho thằng thợ xây, something chưa kịp in something đã bị cả nhà người ta vác cuốc thuổng gậy gộc ra đuổi. Thằng bé chạy trối chết, quần chưa kịp kéo. Sau khi ăn trận đòn đủ dành để xài cả đời thì thằng bé còn bị lôi lên bót. Chuyện sau đó thế nào bọn anh chả thằng đ.éo nào quan tâm.

Ngay sáng hôm sau, câu chuyện "cô bé nữ sinh bị hiếp hụt" đã là một đề tài giật gân được giới phát thanh vỉa hè truyền bá với tốc độ chóng mặt. Dù muốn dù không, thì cái thông tin đó cũng chui vào tai bọn anh hàng ngàn lần mỗi ngày. Đằng này, lại là chuyện xảy ra trom xóm, cho nên không thể mũ ni che tai được.

Sáng, anh ra quán đầu ngõ ăn xôi, bà bán xôi rỉ tai: " này, biết con bé X không? Đấy tối hôm qua nó bị như thế như thế đấy, chẳng biết đã...ấy ấy chưa..."

Trưa, gặp mấy thằng bạn, chúng nó hỏi han: " Nghe nói xóm mày có vụ như thế như thế, con bé kia đã bị làm sao chưa? Bắt được thằng kia chưa? blah blah.."

Tối, về nhà ăn cơm, mẹ lại làm ra vẻ nghiêm trọng: " Này, mày biết con bé X nhà ông Y không? Đấy, hôm qua nó bị như thế như thế, tội nghiệp, bây giờ anh nào dám đến..."

Khuya, anh vắt tay lên trán nằm nghĩ ngợi, "...Mẹ, không biết lúc tắm trông con bé như thế nào nhể?"

Rồi cũng như bao chuyện scandal khác ở cái xứ sở lắm thị phi này, sau độ một tuần thì chẳng ai nhắc đến việc đó nữa.

Có điều, cô bé kia và bạn trai đã chia tay nhau. Mà không phải cậu trai nọ nói lời chia tay với cô bé, mà ngược lại. Chính cô bé mới là người chủ động say goodbye. Thế mới kỳ.

Chả có gì là kỳ. Đơn giản là cô bé đã tìm được cho mình một đối tượng mới, đẹp trai hơn, nhà giàu hơn. Ô, nhưng sao lại thế?

Sao lại không thế được? Vì sau scandal đó, cô bé nổi như cồn, ai ai cũng biết. Không biết mặt cũng phải biết tên. Bọn con trai ở khu khác thì suốt ngày lượn vè vè đến để xem mặt, rồi gật gù bảo nhau: " Ờ mà cũng không đến nỗi nào. Trông ngon thế kia thảo nào thằng thợ xây chẳng làm liều" Bọn con trai cùng khu đã biết mặt rồi thì đôi khi cũng phải ngoái lại nhìn lần nữa cho chắc, rồi rủ rỉ với nhau: " Ô mà trông con bé cũng được đấy chứ nhỉ, thế mà hồi xưa mình toàn chơi trò đánh bắt xa bờ mới ngu.". Dần dần, lại đâm ra thinh thích em mới chết. Nhưng muộn con mẹ nó rồi nhá. Một thằng đi SH đã cuỗm mất em rồi còn đâu....

*
* *


Hồi mấy năm về trước, anh có được xem một bộ phim Hàn xẻng có nhan đề " Tấn công trai đẹp". Phim tuổi tin vớ vẩn thôi nhưng cũng có tí nổi vì có sự tham gia của mấy gã Suju đẹp trai nhép hay. Nội dung phim chẳng có gì, đại loại là ở một ngôi trường cấp ba nọ đang yên đang lành bỗng nhiên có một nhóm khủng bố giấu mặt chuyên đáp chất thải vào mặt các nam sinh đẹp trai, ưa nhìn. Những tưởng đó là một tai nạn đáng nguyền rủa, nhưng dần dần các cậu trai khác trong trường lại có một mong muốn rất nực cười là được kẻ lạ kia quăng vào mặt mình cái thứ đáng ghê tởm đó. Tại vì sao? Vì khi đó anh ta nghiễm nhiên được khẳng định đẳng cấp trai đẹp, vì chỉ có trai đẹp mới "được" đáp cứt vào mặt. Từ cái mong muốn kỳ quái đó, có cậu chàng còn tự tạo ra một vụ đáp cứt vào mặt mình để được làm hot boy. Cố nhiên câu chuyện chỉ mang tính chất hài hước. Song nó bắt khá đúng tâm lý của giới trẻ hiện nay: muốn tạo scandal để được nổi tiếng, mặc dù cái scandal đó có thối như cứt.

Các bạn, em của anh Minh chắc cũng có nghe qua "đại danh" Paris Hilton chứ nhỉ? Nổi bỏ mẹ đi còn gì nữa. Nhưng cô nàng nổi tiếng chẳng phải trong vai trò là con gái của chủ tịch tập đoàn khách sạn Hilton; cũng chẳng phải là một diễn viên xuất sắc ở Hollywood; lại càng không phải là do hát hay nhảy giỏi. Mà chỉ là vì cô khéo dựng các scandal xung quanh mình. Ban đầu là một cuốn DVD quay cảnh giường chiếu của cô nàng gây một cơn sốc trong thị trường băng đĩa Mỹ vào năm 2003. Bốn năm sau đó, cô lại "vô tình" để lộ ra một cảnh mây mưa đồng tính với một cô người mẫu của tạp chí Playboy. Và bắt đầu từ đây chuỗi các scandal của cô cứ liên tiếp được kéo dài mãi ra, như đập phá tại quán bar, để lộ hàng do không mặc quần chip, thay đổi bạn tình một cách chóng mặt, tổ chức một cuộc thi xem ai giống mình nhất....ect and ect.. Kết quả của những scandal trên là gì, thì các bạn cũng thấy rồi đấy: cô nàng nổi tiếng đến nỗi các show truyền hình, các bộ phim câu khách, các tạp chí lá cải, các party hoành tráng...đều mời gọi Paris Hilton đến để tham gia. Để câu view, để thu hút khán giả. Một kiểu quảng cáo hay. Có thể nói, Paris là sư tổ của việc tự lăng xê bản thân. Nếu phải tìm trong con người cô một tài năng nào đó, thì nó chỉ có thể là tài năng này. Sau hiện tượng Paris nhiều người bắt đầu ngửi thấy mối lợi khổng lồ của việc tự tạo scandal, và rồi cứ thế mà học theo. Ban đầu là đàn chị Britney Spear, sau là Lindsay Lohan, gần đây là Lady Gaga.

Nền giải trí Việt cũng nhanh chóng nắm bắt được xu hướng đó. Mấy năm gần đây, anh Minh thấy tần suất các vụ scandal ảnh nóng phòng the của các sao xuẩt hiện trên mặt báo ngày càng dày đặc. Các bạn còn nhớ chứ, vài năm về trước dân tình rộ lên clip giường chiếu của Thùy Linh aka Vàng Anh với thằng mặt chuột kẹp Việt Dart. Có nhiều bạn chia sẻ với anh rằng: thôi, thế là hết. Chấm dứt sự nghiệp của em Vàng Anh tại đây rồi. Anh Minh nghe ngứa hết cả chỗ đi đái, vội chấn chỉnh lại tư tưởng ngay: Mẹ, chú mày óc ngắn bỏ con cụ. Rồi xem xem em nó chấm dứt sự nghiệp hay lại nổi lên như diều gặp gió cấp 12 nhá. Quả đúng như anh Minh gia cát dự, bây giờ em Linh còn nổi hơn xưa, hot hơn xưa, sexy hơn xưa, và cao giá hơn xưa. Việc của em Thùy Linh dĩ nhiên là ngoài ý muốn, song xét tổng thể thì nó chỉ mang lại cho em nhiều cái lợi hơn là cái hại. Sau vụ em Thùy Linh, các bạn trẻ Việt muốn nổi tiếng bắt đầu nắm được cái "gu" của xã hội, và do đó ra sức tụt quần vén váy,"vô ý" lộ hàng, phiêu lưu tình ái...với một khát khao một ước ao mình thành sao mình thành sao. Mà thành thật chứ chả chơi.

Anh được biết rằng, chỉ cách đây khoảng dăm ba chục năm thôi, việc một cô gái có quan hệ tình ái bất chính, hoặc có con khi chưa có chồng, là một tội rất nặng. Nếu bị phát hiện, cô gái chỉ còn cách đeo mo vào mặt; hoặc bán xới bỏ làng bỏ tổng mà đi; hoặc tệ hơn, bị cạo đầu bôi vôi nhét vào rọ thả xuống sông. Thế mà giờ đây, người ta có thể hùng dũng hiên ngang toe toét khoe rằng tôi đang chửa đấy, và tôi ứ thèm tiết lộ bố đứa trẻ trong bụng là ai đâu nhá. Rồi cả việc tối hôm nay ngủ với anh này, nhưng nửa đêm hôm sau lại thức dậy và đi về từ nhà anh nọ đã trở thành một việc tự nhiên hồn nhiên hơn bao giờ hết. Những việc như vậy được đưa lên mặt báo hàng ngày, và đối với một sao, nó mang tác dụng đánh bóng hơn là dìm hàng.

Kể với các bạn một chuyện, chỉ mang tính chất tham khảo thôi nhá không thì có thằng lại bảo anh chụp mũ, hay gắp lửa bỏ tay người gì gì đó mệt lắm. Số là anh có quen một thằng em mới tập tọe bước chân vào làng giải trí. Hôm nọ đang ngồi cùng với nó xem chương trình I music của Vtc, nó chỉ mặt một thằng ca sĩ nam mà bảo: à thằng này, Gay nặng! Anh trố mắt ra, bảo: Chú có nhầm không? Trông nó đẹp trai manly thế kia mà Gay? "Manly thì không Gay được à? Dân trong nghề với nhau mới biết thôi anh ạ. Mà cũng chưa chắc nó bị Gay thật, song nó cứ phải tỏ ra như thế." Anh càng ngạc nhiên hơn:" Mẹ, chú nói thế nào. Gay có phải là một chuyện gì đáng để tự hào đâu mà phải tỏ ra thế?" Nó cười:"Ôi anh dai, anh đ.éo biết. Bây giờ Gay là mốt đấy.Các ông bầu bây giờ chỉ thích nâng đỡ những thằng Gay thôi. Vì vậy, để được nổi tiếng, nhiều thằng đ.éo gay cũng cứ phải cắn răng cắn lợi mà gay." Anh nghe xong ôm đầu. À thì ra dạo này thấy nhiều thằng ca sĩ người mẫu diễn viên bị gay thế, hóa ra nguyên nhân là đây. Gay bây giờ đang là mốt, là một phương tiện để tìm đến sự nổi tiếng. Đột nhiên anh quay sang hỏi thằng cu em:" Còn mày, nếu phải chọn giữa sự nghiệp và cái khí chất đường hoàng hào sảng của một thằng đực, mày chọn cái nào?" Nó nghe thế, chỉ cười cười, nói nhỏ:" Không ai mài cái nam tính ra để mà ăn được, anh dai ạ"

Thế đấy, ở cái xã hội này, bây giờ đàn bà thì thích vén gấu váy và chửa hoang, còn bọn đàn ông thì muốn trở thành đàn bà. Để được nổi tiếng, được là người của công chúng. Hạnh phúc chưa?

Vào những năm thập niên 50, quả bom sex Marilyn Monroe đã từng cay đắng thốt lên: "Hollywood là nơi mà người ta phải trả 1000 đô cho một nụ hôn và chỉ 50 xu cho tâm hồn của mình"

Bước sang thế kỷ XXI, có một nữ diễn viên, cũng nổi tiếng[anh đột nhiên quên con mẹ nó tên] của Hollywood cũng đã nhắc lại câu nói trên, song thêm vào một ý:"Hollywood là nơi mà người ta phải trả 1000 đô cho một nụ hôn và chỉ 50 cent cho tâm hồn của mình. Và tôi thường từ chối 1000 đô la, chỉ giữ lại cho mình 50 cent."

Hoàng hôn của phương Tây bây giờ lại là bình minh cho phương Đông ư? Đèo mẹ!

Vẫn chuyện của anh Minh mèo, nhân vật chính trong Thiên truyện tặng em Bông.

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn